Truyền giáo

Ra đi mình ngước lên trời, giang tay đón gió, thấy người trên cao,


Ra đi mình ngước lên trời,

Giang tay đón gió, thấy người trên cao,

Gió ơi, gió tự phương nao,

Gió quen vô số vì sao ân tình,

Lên đường dưới ánh bình minh,

Dù trong mưa gió, quyết tình hiến dâng,

Thời gian ân sủng xoay vần,

Có vui, có khổ, có phần chông gai,

Càng đi càng dẻo càng dai,

Càng say Cứu Độ, càng dài mến thương,

Thời gian dẫu lắm bụi đường,

Nhưng ân sủng cứ mưa sương dạt dào.

Phong Lan, FMI