Em...

Em! người em miền đất đỏ, của những gì chất chứa trong tim.


Em! người em miền đất đỏ

của bạt ngàn cao su

của cái nắng, gió và bụi

của bạt ngạt…tiếng cười đơn sơ.

Em! người em miền đất đỏ

Của con người chân chất, đơn sơ

Của nhà nát, giột mưa

Của người Cha trẻ, Mẹ nghèo.

Em! người em miền đất đỏ

Của phận người với con bò ban mai

Của người bạn khi cắp sách đến trường

Của đồng bào với cơn mưa lầy lội.

Em! người em miền đất đỏ

Của cái đói trăn trở ngày đêm

Của cái lạnh co ro mùa gió thổi

Của cái nắng từ cái bạt che đầu.

Em! người em miền đất đỏ

Của những gì chất chứa trong tim

Của những người chưa một lần cảm nghiệm

Của những ai không biết …bước hành trình.

Em! người em miền đất đỏ

Tôi thương em!

Sự hồn nhiên tuổi trẻ

Sự ngây ngô, đôi mắt long lanh.

Em! người em miền đất đỏ

Tôi thương em:

Ngồi cúm rúm xó bếp

Lạnh run lên vì đói, vì thiếu cái che thân.

Em! người em miền đất đỏ

Tôi thương em:

Nhờ em tôi biết mình giàu có

Nhờ em tôi thấy mình bé nhỏ

Và nhờ em …tôi thấy cả bầu trời.

Nt. Maria Hoàng Lam, FMI